Bão tuyết ở DC

#1
Bây giờ là 12 giờ trưa ngày thứ 7. Ngoài trời tuyết rơi như ai đó vãi bột mỳ xuống đường. Sau một đêm, những chiếc lốp xe đã gần ngập kín. Hiện đã phủ dày khoảng 40cm và có chiều hướng lên tới 60cm. Nhiệt độ bên ngoài -3oC.

Thủ đô Washington đã ban bố tình trạng khẩn cấp. Lực lượng vệ binh quốc gia đang được đặt trong tình trạng báo động.

Trong vài giờ tới có thể cơn bão tuyết trước Noel được cho là dữ dội nhất từ năm 1932 sẽ hoành hành. Cả vùng Đông Bắc Hoa Kỳ ngập chìm trong tuyết trắng. Nha khí tượng đã cảnh báo dân cư trong ngày thứ Bảy không đi xe ra đường vì hết sức nguy hiểm.

Đọc tin thời tiết biết có tuyết rơi cuối tuần nhưng không nghĩ lại nhiều đến thế. Tối qua thứ Sáu, HM đón con từ trường về và tạt qua Safeway (hệ thống cửa hàng thực phẩm nổi tiếng của Mỹ) mua thức ăn. Các ngăn rau tươi, hoa quả sạch bách. Dân chúng xếp hàng dài với những xe đẩy hàng đầy ắp.

Ra quán xăng, xe hơi xếp hàng dài đợi. Hóa ra, dân Mỹ nghe theo thời tiết và chuẩn bị đón bão tuyết hết sức chu đáo. Hệ thống dự báo thời tiết của họ thật chính xác.

HM và hai ông con ngán quá đi sang bên H-Mart, cửa hàng thực phẩm của cánh Nam Hàn. Mua được một ít thực phẩm, nhưng sữa tươi không còn.

Thứ 7 có cuộc hẹn khám bác sỹ thì họ gọi đến tự hủy vì lý do thời tiết. May quá đang lo là làm thế nào mà lái xe trên tuyết đây. Nếu không đến, họ sẽ phạt 50$ vì không đúng hẹn.

Hai vợ chồng người bạn chuần bị đi New York cuối tuần, biết tin bão tuyết, đã định bỏ chuyến đi với giá tiền đặt cọc 140$/người. Gọi điện tham kiến HM. Mình khuyên, cứ kệ, thế nào họ cũng hủy và sẽ lấy lại được tiền.

Quả không sai. Làm sao xe bus du lịch đi được lên NY trong thời tiết nguy hiểm như thế này. Nếu mình tự hủy là họ vẫn phạt. Ở Mỹ, mọi thứ đều tính ra đô la nên phải cẩn thận trong giao dịch.

Từ sáng đến giờ đành nằm ở nhà. Xe ngập trong tuyết nên không thể đi đâu. Tay lái dễ bị mất điều khiển và đâm lung tung. Người ta khuyên nên dùng xích quấn vào bánh xe như xe tăng để di chuyển.

Khi Tiger nhà này thức dậy và lục tìm gạo nấu ăn thì phát hiện thùng rỗng. Thế là cơn bão trong nhà cũng suýt nổ ra, tình trạng khẩn cấp gần cận kề.

Hôm qua, hai ông con nhìn thấy túi gạo 10kg và bảo dad mua đi. Nghĩ thế nào lại thôi. Bây giờ Tiger đang gầm gừ vì không có gạo nấu cho hai hổ con đang lớn. Thằng lớn lại còn nói đổng “I’ve told you – tôi đã bảo ông mà”.

Hổ VN không thích ăn bánh mỳ, bơ dù đã sang Mỹ khá lâu. Đi bộ gần 2 KM ra cửa hàng Lotte mua được một bao 15kg, dùng cả tháng.

Tay bán hàng thuê người Latin nói ngay, ông đi từ phía Nam tới, ông là người Việt Nam và chắc là do vợ…nhờ.

Mình vô cùng ngạc nhiên, hỏi lại. Ông ta giải thích rất cặn kẽ. Mặt anh đầy tuyết nghĩa là đi từ phía Nam, vì gió tốc độ 25 mile (40km) đang thổi từ phía Bắc. Người Việt Nam hay mua gạo dự trữ. Mưa gió này mà đi mua đồ ăn, đích thị là do Home Tiger sai.

Hỏi thêm, cha Latin này lấy vợ Sài Gòn và lõm bõm tiếng Việt. Dân xì (Mexico) thường không biết sợ vợ nhưng lấy hổ Việt Nam rồi cũng bị bọn tiger này thuần chủng, không riêng cánh đàn ông Việt mình đâu.

Có anh bạn người Đài Loan hay kể chuyện là trong nhà anh có nick là “Honey Do”. Hóa ra, mỗi lần nhờ việc gì, hổ nhà anh ấy rất thỏ thẻ “Honey, can you do this, can you do that? Anh yêu làm hộ cái này, cái kia được không?”. Nhưng ít ra còn được làm Honey (mật ong), còn cánh đàn ông ta chưa bao giờ được làm đến chức mật mía cũng nên.

Có gạo nấu ăn rồi nên Home Tiger đi lại nhẹ nhàng như mèo nuôi, thỉnh thoảng hát gầm lên. Lại còn dùng tiếng người và hỏi, hôm nay không viết blog à. Lạ thật, hổ nhà này không đọc báo bao giờ, blog lại càng không.

Những entry hay là do các bạn đọc được và gửi lại cho Tiger tham khảo. Nhưng hổ không quan tâm xem chồng cừu viết gì, chỉ hỏi là viết blog có nhuận bút cao không. Qua chuyện này mới biết anh Quê Choa giỏi, có đàn hổ tại gia (mèo) rất đoàn kết.

Tuy nhiên, Tiger biết comment như anh chàng chơi golf Tiger Woods hay đàn mèo nhà Quê Choa thì blogger HM này đã sang thế giới bên kia rồi.

Ngoài kia, tuyết vẫn bay đầy trời và sẽ rơi thêm 10 tiếng nữa, theo dự báo thời tiết. Họ chính xác đến từng khoảng 15 phút. Thời tiết trong nhà HM vẫn ổn, tầm nhìn xa trên vài mét, gió lặng dù mây đôi lúc có thay đổi.

Cánh trong văn phòng đang mơ tuyết rơi đến tận thứ 3 tuần sau. Thứ 4 và 5 nghỉ Noel, thứ Sáu nghỉ bù và như vậy nhờ có bão tuyết mà dân quanh thủ đô DC được nghỉ 9 ngày liền mà vẫn có lương.

Đấy gọi là American Dream trong bão tuyết. Tuyết ơi, cứ rơi nữa đi. Nhà có gạo rồi, chả sợ nữa. Hổ cũng đã ngáy khò khò và thỉnh thoảng nghiến răng, chắc đang mơ nhà hết gạo.

Vì Home Tiger ngủ nên các bạn mới được đọc entry vui cuối tuần này.

Bài HM. 19-12-2009.
Copyright (C) – Nguồn “Blog Hiệu Minh” (http://hieuminh.org)
 
Chỉnh sửa cuối: