Tác giả: Hiệu Minh
Copyright (C) – Nguồn “Blog Hiệu Minh”
Chẳng có gì biến động lớn. DC nóng dần lên, kiến đã hết vì tay hàng xóm đánh bả trước. Bọn trẻ cứ hỏi, sao năm nay không có kiến để bắt cho vào lọ. Hỏi tại sao, các ông tướng giải thích, vì bọn kiến này hay bò lung tung, giống blog của bố HM hay đá gà đá vịt.
Bọn trẻ không biết là vừa qua, nhiều bloggers, có cả bố HM còn thả kiến vàng sang BBC VN, làm đồng hồ Big Ben hơi ngứa ngáy, tiếng chuông không ngân nga như mọi khi.
Thăm dò dư luận thú vị
Theo BBC, cuộc thăm dò dư luận do BBC thực hiện từ năm 2005 từ 15 nước, thì từ năm 2009, hình ảnh nước Mỹ đã được cải thiện mạnh mẽ. Nước Đức được đánh giá cao nhất, còn Iran và Pakistan bị cho là có ảnh hưởng tiêu cực nhất.
Tại 14 nước, nếu không kể Hoa Kỳ, các đánh giá tích cực về Mỹ giảm xuống mức thấp là 28% hồi năm 2007, so với mức 38% trong năm 2005, nhưng tăng lên 35% trong năm 2009 và đạt 40% trong năm nay (2010).
Cái nhìn tích cực về Trung Quốc tại đang đi xuống, giảm từ mức trung bình 49% hồi 2005 xuống 34% trong 2009 và 2010.
Như vậy cuộc đua giữa ông Hồ Cẩm Đào và Barack Obama trong cuộc chiến uy tín, phần thắng đang thuộc về ông có chiều cao (Obama), cho dù ông này khi gặp bác Đào lại “quên”, cúi gập người hơi thấp. Trong kinh tế và chính trị, hai nước đang đuổi nhau sát nách.
Trong khi chính tại nước Mỹ, một tổ chức nghiên cứu độc lập nói rằng, hiện nay có một số kỷ lục người Mỹ không hài lòng đối với chính phủ. Trung tâm nghiên cứu Pew cho biết có tới 8 trong mười người được hỏi (80%??) không tin tưởng chính phủ liên bang. Đây là tỉ lệ kết quả thăm dò thấp nhất trong khoảng 50 năm nay.
Tuần qua, hãng AP thông báo về điều tra, tại Việt Nam sau 35 năm chiến tranh, 81% dân chúng tin tưởng vào tương lai tươi sáng, cuộc sống tốt đẹp hơn. Quả thật, thành quả xóa đói giảm nghèo của Việt Nam rất ấn tượng. Từ 58% người nghèo khổ năm 1993 nay chỉ còn 11%.
Bạn nào định giở trò diễn biến hòa bình thì hãy xem dư luận trên mà liệu. Nếu không, viết blog vớ vẩn cũng bị tóm rồi. Dân có để ý đến bạn bị bắt hay tha lúc nào đâu. Quan trọng là có bao nhiêu đất cát, xe hơi, tiền gửi ngân hàng nước ngoài. Chuyện chính trị đâu đó ở trên trời của đám blogger thích quan tâm đến thời cuộc.
Thật thú vị, thế giới tin Mỹ hơn, người Việt Nam tin Việt Nam, tin cả Mỹ, “hơi hơi” tin…Trung Quốc. Người Mỹ lại không tin Mỹ, còn thế giới có tin Việt Nam không, phải làm phép thăm dò khác.
Thế giới thật đa chiều. Người nghèo tin vào tương lai, người giàu thấy trước mặt toàn mầu xám, người không nghèo cũng chẳng giầu như HM thì viết blog. Ai không sở hữu blog thì vào comment cho sướng…bàn phím.
Tin từ Hoa Kỳ
Theo VOA, Ủy ban Thương mại Quốc tế của Hoa Kỳ (USITC) vừa quyết định đánh hai loại thuế chống bao cấp và chống bán phá giá đối với các sản phẩm bao nhựa PE nhập khẩu từ Việt Nam. Mức thuế chống bao cấp được ấn định từ 1 đến 52.56% và thuế xuất chống bán phá giá được quy định là từ 52.3 đến 76.11%. Đó là tin buồn cho người sản xuất PE của VN.
Anh Obama đang há miệng mắc quai vì đã cho phép khoan dầu ngoài khơi vừa đúng lúc xảy ra tai nạn tràn dầu tại Vịnh Mexico do một vụ nổ giàn khoan. Anh coi đây là thảm họa mang tầm quốc gia.
Dân bảo vệ môi trường đang tìm cách ngăn dự án khoan dầu của Obama, dù nàng Palin chân dài suốt ngày hát “Khoan nữa, khoan nữa, đi anh – Drill, baby, drill”. Nhà Trắng phải ra thông báo rằng, mọi hoạt động khoan dầu mới ngoài khơi sẽ tạm ngưng.
Người ta tự hỏi, sao không sang biển Đông mà khoan. Chả là năm ngoái, anh Exxon nào đó muốn vào thăm dò với Việt Nam, nghe anh Hồ Cẩm Đào hắt hơi, họ bê giàn khoan chuồn thẳng.
Con gái cựu Tổng thống Bush (con) vừa phỏng vấn cựu Tổng thống Bill Clinton, một sự kiên hy hữu trong đời sống chính trị Hoa Kỳ tuần qua.
Clinton đùa “Tôi đang nghĩ, nếu gia đình Bush mà phỏng vấn, tôi sẽ bị quay như vịt”. Tuy nhiên, Jenna rất nhanh trí “Không đâu, gia đình “cháu” rất yêu mến chú. Họ còn đùa, “chú” Bill là con nuôi của ông nội nhà này, vì ông ấy nói về “chú” nhiều hơn về tất cả mọi người khác trong gia đình”.
Bill cũng không phải tay vừa còn đùa tiếp “Thế thì họ coi tôi là con lừa đen (ngu ngốc nhất trong đám lừa)”.
Jenna và Bill quay sang chuyện về Haiti, hỏi xem hai cựu tổng thống làm gì bên đó. Jenna quên không hỏi là Bill có vứt chiếc áo sơ mi trắng lốp sau vụ bố cô bắt tay dân Haiti rồi tranh thủ chùi luôn lên lưng Bill Clinton không.
Chính trị nước Mỹ được điều khiển bởi những gia đình danh giá như Kennedy, Bush, Clinton.
Chuyện “xã” nhà HM
Đường rẽ vào nhà HM có ổ gà, mãi chả thấy chính quyền “xã” đến sửa. Lần nào đi qua cũng phải tránh, lũ con làu nhàu, sao car lại bumping (xe nhảy lên) thế.
Nghe nói ai đã gửi thư than phiền. Hóa ra, tài chính bị cắt rất nhiều nên địa phương hết kinh phí, không sửa chữa đường xá trong khu, dịch vụ y tế miễn phí của quận sẽ kém đi trong vùng Maryland và Virginia, dù họ tìm mọi cách tăng “thu nhập” như phạt lái xe vượt tốc độ cao hơn (cả ngàn đô/lần).
Trong khi tại nước mình, kinh phí thừa thãi trong dịp lễ hội 1000 năm Thăng Long. Thành phố định dùng hàng trăm tỷ mua đồ chôn xuống cho 1000 năm sau, sơn lại phố phường cho mới, tháp nước cổ hàng trăm năm thì bóc ra, trát xi măng mới cho…hiện đại, vỉa hè Bờ Hồ đang đẹp lại bóc lên để lát đá xẻ, vừa đắt, vừa trơn. Rồi xem, vài năm nữa lại lát gạch Bát Tràng. Hàng trăm tỷ được chi không cần biết đến hiệu quả.
Có vài triệu đô la để đoàn làm phim Trần Thủ Độ để mừng 1000 năm Thăng Long. Không có trường quay, họ dùng nơi thờ vua Nguyễn cho phòng ngủ “tình yêu” của cụ Lý. Phim này rồi cũng “ngủ” trong kho thôi. Tuy nhiên, sự xúc phạm lên văn hóa thiêng liêng ở đất vua kinh thành xứ Huế sẽ được đem ra “rạp” dư luận “chiếu” ngay từ hôm nay.
Một quốc gia giầu có nhất thế giới tiết kiệm từng xu, khi thấy khó khăn đã cắt kinh phí vá ổ gà, trong khi tại nước khác nghèo, tiền vung như nước, đường đang đẹp, lột lên lát đá khác cho oai và thêm…ổ gà. Nên nhớ, VN đứng thứ 130 trên thế giới về GDP per capita.
Tin nội bộ đồng bào ta
Ra Eden Center (Trung tâm của người Việt ở Virginia) thấy cờ vàng rủ một nửa, cờ Mỹ bay phấp phới. Hóa ra dân “bển” đang tổ chức ngày Quốc hận 30-4, hay gọi là ngày mất nước. Thật ra nước Việt Nam làm sao mà mất được, chỉ có chính thể thay đổi thôi. Mà trên thế giới họ thay luôn xoành xoạch ấy mà. Các bác cứ nghĩ quá làm mệt người.
Rất nhiều trí thức, nhà báo, trí sỹ yêu nước ra sức viết bài hàn gắn đau thương. Ông Cao Kỳ lên tiếng, bác Sung hồi tưởng, ông HM lôi cả thế chiến ra so sánh, nhưng chẳng ăn nhằm gì.
Bên Sài Gòn bắn pháo hoa ăn mừng chiến thắng, phía Washington DC bó chặt cờ vào cột vì nhớ ngày ra đi. Hòa hợp chắc còn khá lâu đây.
Đọc bài của bác Bùi Vạn Phú trên BBC nói là đất nước cần hai mầu hoa vàng và đỏ. Thật ra trên cả hai lá cờ đều có hai mầu này, cờ đỏ sao vàng, cờ vàng sọc đỏ, thế mà các bác cứ cãi nhau mãi.
Cũng ra vẻ chìa tay bắt, nhưng anh nào cũng giấu sau lưng cờ của riêng mình và bảo anh kia hãy tới đây, tôi đang bận “giữ cờ và quốc ca riêng”. Cuộc chiến đã chia rẽ nước Mỹ và cả dân tộc Việt Nam dù đã 35 năm trôi qua.
Viết tới đây, chợt lòng tôi dâng lên nỗi buồn sâu thẳm. Bao nhiêu máu đã đổ của mấy triệu người chưa đủ hay sao. Ý thức hệ trải qua bao năm tháng vẫn còn nguyên vẹn.
Thôi, bên VN các bác hãy ra biển hay lên núi nghỉ cho sướng, đọc blog mệt lắm. Bên Mỹ nên ra đường, mùa Xuân đang rất đẹp. Dân xứ này quên chiến tranh VN lâu rồi. Họ lo làm sao không bị mất nhà, mất việc, chứng khoán phố Wall lên mầu xanh là vui nhất.
Chúc các bạn vui cuối tuần.
HM. 30-04-2010
Copyright (C) – Nguồn “Blog Hiệu Minh”
Chẳng có gì biến động lớn. DC nóng dần lên, kiến đã hết vì tay hàng xóm đánh bả trước. Bọn trẻ cứ hỏi, sao năm nay không có kiến để bắt cho vào lọ. Hỏi tại sao, các ông tướng giải thích, vì bọn kiến này hay bò lung tung, giống blog của bố HM hay đá gà đá vịt.
Bọn trẻ không biết là vừa qua, nhiều bloggers, có cả bố HM còn thả kiến vàng sang BBC VN, làm đồng hồ Big Ben hơi ngứa ngáy, tiếng chuông không ngân nga như mọi khi.
Thăm dò dư luận thú vị
Theo BBC, cuộc thăm dò dư luận do BBC thực hiện từ năm 2005 từ 15 nước, thì từ năm 2009, hình ảnh nước Mỹ đã được cải thiện mạnh mẽ. Nước Đức được đánh giá cao nhất, còn Iran và Pakistan bị cho là có ảnh hưởng tiêu cực nhất.
Tại 14 nước, nếu không kể Hoa Kỳ, các đánh giá tích cực về Mỹ giảm xuống mức thấp là 28% hồi năm 2007, so với mức 38% trong năm 2005, nhưng tăng lên 35% trong năm 2009 và đạt 40% trong năm nay (2010).
Cái nhìn tích cực về Trung Quốc tại đang đi xuống, giảm từ mức trung bình 49% hồi 2005 xuống 34% trong 2009 và 2010.
Như vậy cuộc đua giữa ông Hồ Cẩm Đào và Barack Obama trong cuộc chiến uy tín, phần thắng đang thuộc về ông có chiều cao (Obama), cho dù ông này khi gặp bác Đào lại “quên”, cúi gập người hơi thấp. Trong kinh tế và chính trị, hai nước đang đuổi nhau sát nách.
Trong khi chính tại nước Mỹ, một tổ chức nghiên cứu độc lập nói rằng, hiện nay có một số kỷ lục người Mỹ không hài lòng đối với chính phủ. Trung tâm nghiên cứu Pew cho biết có tới 8 trong mười người được hỏi (80%??) không tin tưởng chính phủ liên bang. Đây là tỉ lệ kết quả thăm dò thấp nhất trong khoảng 50 năm nay.
Tuần qua, hãng AP thông báo về điều tra, tại Việt Nam sau 35 năm chiến tranh, 81% dân chúng tin tưởng vào tương lai tươi sáng, cuộc sống tốt đẹp hơn. Quả thật, thành quả xóa đói giảm nghèo của Việt Nam rất ấn tượng. Từ 58% người nghèo khổ năm 1993 nay chỉ còn 11%.
Bạn nào định giở trò diễn biến hòa bình thì hãy xem dư luận trên mà liệu. Nếu không, viết blog vớ vẩn cũng bị tóm rồi. Dân có để ý đến bạn bị bắt hay tha lúc nào đâu. Quan trọng là có bao nhiêu đất cát, xe hơi, tiền gửi ngân hàng nước ngoài. Chuyện chính trị đâu đó ở trên trời của đám blogger thích quan tâm đến thời cuộc.
Thật thú vị, thế giới tin Mỹ hơn, người Việt Nam tin Việt Nam, tin cả Mỹ, “hơi hơi” tin…Trung Quốc. Người Mỹ lại không tin Mỹ, còn thế giới có tin Việt Nam không, phải làm phép thăm dò khác.
Thế giới thật đa chiều. Người nghèo tin vào tương lai, người giàu thấy trước mặt toàn mầu xám, người không nghèo cũng chẳng giầu như HM thì viết blog. Ai không sở hữu blog thì vào comment cho sướng…bàn phím.
Tin từ Hoa Kỳ
Theo VOA, Ủy ban Thương mại Quốc tế của Hoa Kỳ (USITC) vừa quyết định đánh hai loại thuế chống bao cấp và chống bán phá giá đối với các sản phẩm bao nhựa PE nhập khẩu từ Việt Nam. Mức thuế chống bao cấp được ấn định từ 1 đến 52.56% và thuế xuất chống bán phá giá được quy định là từ 52.3 đến 76.11%. Đó là tin buồn cho người sản xuất PE của VN.
Anh Obama đang há miệng mắc quai vì đã cho phép khoan dầu ngoài khơi vừa đúng lúc xảy ra tai nạn tràn dầu tại Vịnh Mexico do một vụ nổ giàn khoan. Anh coi đây là thảm họa mang tầm quốc gia.
Dân bảo vệ môi trường đang tìm cách ngăn dự án khoan dầu của Obama, dù nàng Palin chân dài suốt ngày hát “Khoan nữa, khoan nữa, đi anh – Drill, baby, drill”. Nhà Trắng phải ra thông báo rằng, mọi hoạt động khoan dầu mới ngoài khơi sẽ tạm ngưng.
Người ta tự hỏi, sao không sang biển Đông mà khoan. Chả là năm ngoái, anh Exxon nào đó muốn vào thăm dò với Việt Nam, nghe anh Hồ Cẩm Đào hắt hơi, họ bê giàn khoan chuồn thẳng.
Con gái cựu Tổng thống Bush (con) vừa phỏng vấn cựu Tổng thống Bill Clinton, một sự kiên hy hữu trong đời sống chính trị Hoa Kỳ tuần qua.
Clinton đùa “Tôi đang nghĩ, nếu gia đình Bush mà phỏng vấn, tôi sẽ bị quay như vịt”. Tuy nhiên, Jenna rất nhanh trí “Không đâu, gia đình “cháu” rất yêu mến chú. Họ còn đùa, “chú” Bill là con nuôi của ông nội nhà này, vì ông ấy nói về “chú” nhiều hơn về tất cả mọi người khác trong gia đình”.
Bill cũng không phải tay vừa còn đùa tiếp “Thế thì họ coi tôi là con lừa đen (ngu ngốc nhất trong đám lừa)”.
Jenna và Bill quay sang chuyện về Haiti, hỏi xem hai cựu tổng thống làm gì bên đó. Jenna quên không hỏi là Bill có vứt chiếc áo sơ mi trắng lốp sau vụ bố cô bắt tay dân Haiti rồi tranh thủ chùi luôn lên lưng Bill Clinton không.
Chính trị nước Mỹ được điều khiển bởi những gia đình danh giá như Kennedy, Bush, Clinton.
Chuyện “xã” nhà HM
Đường rẽ vào nhà HM có ổ gà, mãi chả thấy chính quyền “xã” đến sửa. Lần nào đi qua cũng phải tránh, lũ con làu nhàu, sao car lại bumping (xe nhảy lên) thế.
Nghe nói ai đã gửi thư than phiền. Hóa ra, tài chính bị cắt rất nhiều nên địa phương hết kinh phí, không sửa chữa đường xá trong khu, dịch vụ y tế miễn phí của quận sẽ kém đi trong vùng Maryland và Virginia, dù họ tìm mọi cách tăng “thu nhập” như phạt lái xe vượt tốc độ cao hơn (cả ngàn đô/lần).
Trong khi tại nước mình, kinh phí thừa thãi trong dịp lễ hội 1000 năm Thăng Long. Thành phố định dùng hàng trăm tỷ mua đồ chôn xuống cho 1000 năm sau, sơn lại phố phường cho mới, tháp nước cổ hàng trăm năm thì bóc ra, trát xi măng mới cho…hiện đại, vỉa hè Bờ Hồ đang đẹp lại bóc lên để lát đá xẻ, vừa đắt, vừa trơn. Rồi xem, vài năm nữa lại lát gạch Bát Tràng. Hàng trăm tỷ được chi không cần biết đến hiệu quả.
Có vài triệu đô la để đoàn làm phim Trần Thủ Độ để mừng 1000 năm Thăng Long. Không có trường quay, họ dùng nơi thờ vua Nguyễn cho phòng ngủ “tình yêu” của cụ Lý. Phim này rồi cũng “ngủ” trong kho thôi. Tuy nhiên, sự xúc phạm lên văn hóa thiêng liêng ở đất vua kinh thành xứ Huế sẽ được đem ra “rạp” dư luận “chiếu” ngay từ hôm nay.
Một quốc gia giầu có nhất thế giới tiết kiệm từng xu, khi thấy khó khăn đã cắt kinh phí vá ổ gà, trong khi tại nước khác nghèo, tiền vung như nước, đường đang đẹp, lột lên lát đá khác cho oai và thêm…ổ gà. Nên nhớ, VN đứng thứ 130 trên thế giới về GDP per capita.
Tin nội bộ đồng bào ta
Ra Eden Center (Trung tâm của người Việt ở Virginia) thấy cờ vàng rủ một nửa, cờ Mỹ bay phấp phới. Hóa ra dân “bển” đang tổ chức ngày Quốc hận 30-4, hay gọi là ngày mất nước. Thật ra nước Việt Nam làm sao mà mất được, chỉ có chính thể thay đổi thôi. Mà trên thế giới họ thay luôn xoành xoạch ấy mà. Các bác cứ nghĩ quá làm mệt người.
Rất nhiều trí thức, nhà báo, trí sỹ yêu nước ra sức viết bài hàn gắn đau thương. Ông Cao Kỳ lên tiếng, bác Sung hồi tưởng, ông HM lôi cả thế chiến ra so sánh, nhưng chẳng ăn nhằm gì.
Bên Sài Gòn bắn pháo hoa ăn mừng chiến thắng, phía Washington DC bó chặt cờ vào cột vì nhớ ngày ra đi. Hòa hợp chắc còn khá lâu đây.
Đọc bài của bác Bùi Vạn Phú trên BBC nói là đất nước cần hai mầu hoa vàng và đỏ. Thật ra trên cả hai lá cờ đều có hai mầu này, cờ đỏ sao vàng, cờ vàng sọc đỏ, thế mà các bác cứ cãi nhau mãi.
Cũng ra vẻ chìa tay bắt, nhưng anh nào cũng giấu sau lưng cờ của riêng mình và bảo anh kia hãy tới đây, tôi đang bận “giữ cờ và quốc ca riêng”. Cuộc chiến đã chia rẽ nước Mỹ và cả dân tộc Việt Nam dù đã 35 năm trôi qua.
Viết tới đây, chợt lòng tôi dâng lên nỗi buồn sâu thẳm. Bao nhiêu máu đã đổ của mấy triệu người chưa đủ hay sao. Ý thức hệ trải qua bao năm tháng vẫn còn nguyên vẹn.
Thôi, bên VN các bác hãy ra biển hay lên núi nghỉ cho sướng, đọc blog mệt lắm. Bên Mỹ nên ra đường, mùa Xuân đang rất đẹp. Dân xứ này quên chiến tranh VN lâu rồi. Họ lo làm sao không bị mất nhà, mất việc, chứng khoán phố Wall lên mầu xanh là vui nhất.
Chúc các bạn vui cuối tuần.
HM. 30-04-2010